Đầu năm 2014, tôi ra trường – một cô sinh viên nông nghiệp tốt nghiệp với tấm bằng loại khá. Tôi loay hoay search tất cả các trang tìm kiếm việc làm, mong muốn tìm được một công việc đúng chuyên ngành mà tôi theo học. Một năm ra trường tôi cũng đã va vấp nhiều chỗ làm khác nhau, có chỗ mấy ngày, có chỗ còn chẳng buồn tới phỏng vấn, chỗ lâu nhất cũng làm được 7 tháng. Đi làm mới biết, công việc chẳng như tôi mong muốn, tôi chán nản, rồi lại xin nghỉ và tiếp tục tìm kiếm việc làm.
Rồi một lần tình cờ, tôi đọc được tin tuyển dụng của DKPharma, vị trí Kỹ sư nông nghiệp. Lưu lại, rồi cũng quên luôn, …vì cơ bản xa chỗ tôi ở quá. Bẵng đi vài hôm, lúc tìm việc lại nhớ ra, rồi tôi chuẩn bị hồ sơ và mang tới nộp.
Ngày đó, là tháng 3/2015, tôi một đứa con gái có thể gọi là ngu đường không tả được. Trước khi đi đã search map rất kỹ đường đi như nào, còn cẩn thận ghi ra giấy vừa đi xe vừa xem cho tiện. Thế mà từ nhà tới Công ty 15km, tôi đi mất cả gần 2 tiếng.
Tới nơi tôi lơ ngơ dựng xe, rồi lễ phép xin đến nộp hồ sơ. Hồ sơ được tiếp nhận và tôi ra về đợi mail hẹn phỏng vấn.
Tôi cũng không nhớ rõ sau bao lâu thì được mời đi phỏng vấn. Địa điểm phỏng vấn là Bộ môn Thực vật – Trường Đại học Dược Hà Nội. Vẫn tiếp tục ngu đường và mất rất nhiều thời gian dò đường. Ấn tượng đầu tiên khi bước vào Trường ĐH Dược Hà Nội, đó là sự cổ kính và trầm mạc như cái vẻ ngoài rêu phong của nó. Tôi đến bộ môn Thực vật, xộc vào mũi tôi là mùi thơm rất đặc trưng, mà sau tôi mới biết đó là mùi của dược liệu, cho tới tận bây giờ tôi vẫn còn ấn tượng, hương thơm nhẹ nhàng, dễ chịu, cảm giác ngửi lâu chắc cũng no được.
Tôi gõ cửa bước vào, người đợi tôi là Thầy Trần Văn Ơn và anh Nguyễn Thế Cường Trưởng phòng Dự án – Trưởng phòng của tôi sau đó. Cũng chuẩn bị tinh thần rất kỹ, kiến thức tôi được học, nhưng khi được phỏng vấn, Thầy Ơn rất hiền từ, Thầy nói, công việc này cũng khá vất vả, phải đi công tác thường xuyên, nếu muốn thử sức thì Thầy sẽ cho em thử. Và tôi đồng ý.
Sau đó một tuần, anh Cường trưởng phòng gọi điện nói tối nay sẽ có chuyến công tác trên Hà Giang, nếu em đồng ý làm việc tại Dược Khoa thì chiều tối nay lên Công ty và khởi hành đi luôn. Con bé nghe xong cũng suy nghĩ dữ lắm, đắn đo các kiểu, suy nghĩ từ sáng tới chiều tới tận gần giờ đi luôn. Rồi quyết định, nếu có không làm việc được thì cũng coi như một chuyến đi trải nghiệm biết đó biết đây. Thế là chuẩn bị đồ dùng và lên đường.
Nơi đầu tiên tôi thử sức là vùng trồng Đương quy của bà con nông dân dân tộc Dao tại huyện Quyết Tiến, đường đi ngoằn nghoèo, vừa nhỏ, vừa dốc, tôi ngồi sau xe máy của mà không dám nhúc nhích, cứ gọi là hết hồn. Người dân nơi đây nghèo lắm, nhà tranh vách đất, nền đất luôn, nhưng ai cũng thân thiện, gần gũi. Ban ngày đi làm cùng mọi người, ai cũng vui vẻ, yêu đời, ai cũng mong có thể tốt hơn nhờ những cây dược liệu mà Dược khoa đang hướng dẫn họ trồng trọt.
Tôi ngày đó cũng chưa hiểu nhiều về cây thuốc, chỉ biết nó rất tốt nếu sử dụng đúng. Về làm tại Dược khoa mới biết, cây dược liệu có nhiều giá trị như thế, làm cao tắm này, chữa trị tiểu đường này, ….thật thú vị.
Thế đấy, tôi gắn bó với Dược khoa từ tháng 4/2015 cho tới tận tháng 02/2020, phòng dự án được tách riêng thành lập nên Công ty cổ phần Phát triển Dược Khoa và chuyển sang địa điểm khác, cho tới nay đã hơn 7 năm, đã chứng kiến nhiều cuộc chia ly, cũng thấy tiếc nuối, cũng có một số trục trặc trong công việc. Đời nó như một dòng sông không bao giờ phẳng, mỗi lần vượt qua đc thử thách là coi như mình đã trưởng thành hơn. Nhưng sau tất cả tôi vẫn ở đây, vẫn làm việc tại Dược khoa, cho dù tôi chỉ là một thành phần rất rất nhỏ trong cả hệ thống rất lớn.
Qua một thời gian dài gắn bó, Dược khoa là nhà, là nơi thân thiết nhất, là nơi mà anh chị em đồng nghiệp thật sự gần gũi, thân thiện, là nơi chia sẻ. Giờ đây, tôi không còn làm việc tại số 9 Nguyễn Công Trứ, nhưng mỗi lần có việc quay lại DKP, vẫn là những kỷ niệm, vẫn là những gì thân thiết, vẫn là bác Đa bảo vệ lúc nào cũng rất vui vẻ, và không quên hỏi han dạo này công việc thế nào. Dược Khoa mãi là thanh xuân của tôi cho dù mãi sau này vẫn thế. Chúc cho Dược Khoa mãi vươn cao, mãi mạnh mẽ, mãi đoàn kết, và mãi thành công.
Tác giả: Phạm Thị Thúy
Đơn vị: Công ty cổ phần phát triển Dược Khoa
Đơn vị: Công ty cổ phần phát triển Dược Khoa