Dược Khoa – lời đầu tiên tôi muốn nói chính là hai từ “Cám Ơn”. Cám ơn vì Dược Khoa đã sinh một con người như tôi “không phải là số 1, nhưng là duy nhất”. Cám ơn vì đã là nơi mà tôi tìm được hạnh phúc to lớn nhất của cuộc đời mình “được phát vợ phát chồng là có thật đấy các bạn ạ.
Hành trình để hình thành nên một Dược Khoa như bây giờ chắc hẳn các bạn đã được biết khá nhiều qua gần 20 bài viết, về quá khứ, hiện tại và cả tương lai. Có lẽ xuất phát điểm của tôi không phải là sớm nhất nhưng tôi tự hào là một trong những người đi cùng Dược Khoa từ những tháng năm đầu đời. Dược Khoa trong ký ức của tôi là: “ những cỗ máy chạy bằng cơm“. Sau 20 năm phấn đấu và phát triển, nhà máy đã được đầu tư máy móc và thiết bị hiện đại. Nhưng quay trở lại những năm trước 2010, Dược Khoa thiếu thốn đủ mọi thứ. Con người chính là những cỗ máy: pha chế thủ công, chiết rót thủ công. Một phòng mà có thể kiêm rất nhiều chức năng: làm việc + pha chế + chiết rót. Thường xuyên sẽ là những cảnh như thế này. Alo pha xong rồi, hùng hục chạy từ tầng gốc cây bàng xuống tầng 1, qua bãi đõ xe của trường. Lên 1 phòng nhỏ của tầng 2, chỉ chiếc máy rót bán tự động tạch tạch kêu người rót, người hì hục ấn nút và xoáy nắp bỏ vào rổ vào xô. Rồi lại chạy hùng hục lên tầng 3 dán nhãn hoàn thiện, dịch thuốc còn nóng hổi luôn. Rất vất vả nhưng cũng thật vui, mọi người cùng nhau làm việc, cùng nhau vui chơi, cùng nhau phấn đấu. Dần dần, được chứng kiến tận mắt xưởng sản xuất GMP ra đời. Và cũng tận mắt chứng kiến nó được phá bỏ. Phá bỏ để chúng ta lớn mạnh hơn, vươn xa hơn , trở thành Dược Khoa như bây giờ.
Ngày 27/09/2009, tôi trở thành nhân viên Dược Khoa, đến hiện tại và tương lai sau này, Dược Khoa đối với tôi lớn hơn một gia đình. Trong suốt quá trình 12 năm mà tôi đổi “nhà” có 1 lần thôi ạ. Gia đình trong quá khứ của tôi là gia đình sản xuất, vẫn luôn là hồi ức đẹp mà tôi vô cùng trân quý. Gia đình hiện tại của tôi là nghiên cứu phát triển, với người chị gái luôn nỗ lực hết mình và những đứa em thường xuyên “phải tiết kiệm, phải tiết kiệm chị gái ạ”. Dược Khoa còn tặng cho tôi một gia đình nho nhỏ, hạnh phúc, với anh xã và một chú bé Eskar đáng yêu.
Dược Khoa, một tiếng cảm ơn là chưa đủ. Mong rằng Dược Khoa của chúng ta sẽ ngày càng phát triển hơn nữa, tiến bộ hơn nữa, thành công hơn nữa. Chúng ta hãy cùng nhau phấn đấu, nỗ lực và cùng nhau lưu giữ những kỉ niệm quý giá cùng Dược Khoa!